khúc giao mùa
Xao xác vòm cây, gió chuyển mùa
Mây trời xám bạc, lắc rắc mưa
Đêm qua một đoá quỳnh khép lại
Bỗng sớm nay cười e ấp – Thu !
Thư mơ màng ngủ quên mùa cũ
Nỗi nhớ vô tình cứ lật xem
Hồn trẻ miệt mài thơ với sách
Chạnh lòng nghe mong manh, bất yên .
Đâu những ngày vui với bạn hiền
Ngoài hiên lá úa rụng triền miên
Heo may phơi phới vờn khóm cúc
Đợi nắng thu về vàng áo hoa…
Có nỗi buồn riêng chợt vỡ oà
Người đi, mùa hạ cũng vừa qua
Trời xanh ngời ngợi như mong ước
Cốm mới ai cầm hương bay xa !