ơ hay cô bé!
Ơ hay nhỉ, cô bé này giả tảng
Cứ như là không hay biết gì kia
Anh vì em từ độ đó theo về
Em không nhớ màu mực tím Vòm Cỏ
Ơ hay nhỉ, cứ như làm như chẳng rõ
Hỏi thế này, thế nọ, ghét quá đi
Làm như mình chưa đến tuổi dậy thì
Còn mười một, hay mười hai, mười bốn
Ơ hay nhỉ, cô bé còn lộn xộn
Anh tới nhà xin ba má đính hôn
Rồi anh xin ba má ở lại luôn
Đi ở rể ba bảy năm cũng chịu
Ơ hay nhỉ, nụ cười hoa hàm tiếu
Đã nở hoa đỏ ửng tựa hồng nhung
Ờ thương nhau sao nói hết cho cùng
Dẫu trầm lặng nhưng trong hồn vẫn nói