khúc thơ phố
Phố xưa
Một mình phố bỗng hóa xưa
Tình đà xa lắm phố mưa nhạt nhòa.
Em chừ nửa cuối trời xa
Có bao giờ nhớ quê nhà, riêng anh ?
(1998)
Phố chiều
Phố chiều nhộn nhịp đông vui
Ngồi trong quán gió đợi người không quen,
Chạnh lòng mộng lạc sao trăng
Nhạt phai mấy độ tình ngăn nẻo về.
(1998)
Phố mưa
Bất ngờ trời lại chuyển giông
Mưa mau đường ướt phố đông thưa rồi
Như là mưa cố tình thôi
Chung ô rồi biết một người không quen.
(1998)
Phố đêm
Hàng cây thơ thẩn ven đường
Phố đêm là chốn người thương xa rồi.
Đèn vàng cuối phố kia ơi,
Có bao giờ gặp lại người ta xưa ?
(1998)
Mai Hữu Phước