nhớ quên
Ừ thì Nhớ
Tại khó quên
Một thời nhặt chữ
Đan duyên cùng người
Ngờ đâu
Dở khóc dở cười
Tuơng tư
Kín cả một trời mộng mơ
Gặp người
Câu chữ thành thơ
Xa người câu chữ
Xác xơ đau buồn
Có ai bảo
Trái đất tròn
Sao không tái ngộ
Khỏi hờn trang thơ
Thả buồn
Theo gió vu vơ
Biết người nơi ấy
Còn chờ hay quyên!?