thoáng mưa và nỗi nhớ
“Hoa có rơi mới biết đời dâu bể
Tình có xa rượu chuốc mớI nồng …”
(Phương xích lô)
Bâng khuâng trời đổ cơn mưa
Hạt rơi nhẹ, hạt rơi vừa phênh vênh
Xám mây mưa rớt buồn tênh
Mưa rơi hoa rụng gập ghềnh bể dâu
Tình xa chở gió cuộn sầu
Chim trời lẻ bóng cánh rầu rĩ chao
Biển - trời – mưa – sóng … xôn xao
Lộng ngàn khơi, lộng ước ao nồng nàn
Khúc tình bạt kiếp gian nan
Khúc mưa nhắc nhớ Hà thành ly tao
Thương nhau trọn kiếp tìm nhau
Yêu nhau người hỡi dìu vào trăm năm
Mưa, mưa chuốc nỗi tơ tằm
Mịt mờ rượu chuốc, băn khoăn hồng đào
Mưa rơi thơ rụng dạt dào
Tri âm đang ở nơi nào … tri tâm?
Tháng mười hai không không sáu
Cho người, cho ta