thoáng mưa trời cũ
Trời đang mưa, mây đang buồn , trôi chậm
Dẻ cuối đường lá úa tả tơi rơi
Gió bay đi biết tìm đâu ra nắng
Quay vòng vòng như chong chóng hồn côi
Nên cảm nghĩ đến mùa đông quê mẹ
Trời mưa dầm cuả Huế tháng mười hai
Buồn bên nhau, phố lên đèn đêm trễ
Lạnh trong lòng , sông rủ lục bình trôi
.......
( Dạo mô áo tơi mình chằm bằng lá
Chạy chân không, em đá nước đường văng
Ngừng, anh hỏi : lạnh không em ? em dạ
Ngó Hoàng Thành, ngày vừa mới tung chăn
Anh ao ước mang cau trầu dạm lễ
Đeo tay em chiếc nhẫn cưới cỏ gà
Làm răng được , em tôi còn quá bé
Mười lăm thu , tuổi mới độ trăng ngà )
............
Răng không nói , răng anh không hề nói
Để em yêu người khác , để buồn anh
Em lại nghĩ anh thương như em gái
Nên ôm tình đầu gói giấu sau tim
Chừ ngồi đây, quê thứ hai đang sống
Em vẫn còn thích dạo dưới cơn mưa
Em giụi mắt, chỗ anh tình quá ấm
Hỏi anh còn thương nhớ đến ai xưa ?
TY
cho một người có duyên với Huế