ở quán cà phê
Anh chẳng còn trẻ nữa
Dẫu chửa gọi là già
Vẫn giữ tròn lời hứa
Trọn đời thương người ta
Em mùa xuân vừa chớm
Anh mùa thu sắp qua
Cách xa mà vẫn đậm
Bóng trăng thanh ngọc ngà
Anh chẳng còn trẻ nữa
Mùa đông sầu sẽ về
Bên bếp hồng ánh lửa
Kể chuyện thời xa quê
Em tương lai sẽ tới
Đừng nhìn anh đam mê
Để anh thêm nghĩ ngợi
Và hồn đau tái tê
Ly cà phê em rót
Sóng lòng không tịnh yên
Lời mời em dòn ngọt
Cà phê anh còn nguyên