em không là người ấy đâu anh
Em không là người ấy đâu anh
Anh còn thương nhớ người ấy không
Em nghe tê tái đau trong lòng
Mắt anh thấp thoáng hình ai đó
Dẫu trước mặt anh là khoảng không
Người ây bây chừ xa quá xa
Trải hồn theo nắng gió sương nhòa
Tang trắng phủ đầy câu vĩnh biệt
Làn hương theo gió thỏang phôi pha
Em chẳng có gì an ủi anh
Ngòai một trái tim với chân thành
Anh hỡi đừng nhìn em vậy nữa
Em không là người ấy đâu anh
Em biết mình là kẻ đến sau
Hờn giận anh chăng mối tình đầu
Ghen tuông với một người đà chết
Giành lại cho mình tình khúc sau
T.S