Poem logo
Poem logo

nuối tiếc giấc mơ xưa.............

Tác giả: Biển Pha Lê
Có những sự thật làm ta đau đớn
Thì thôi, xin quên đi một giấc mơ
Giấc mơ nhỏ nhoi của một kẻ khờ
Mà suốt một đời không sao với tới


Có một người ngồi buồn trong đêm tối
Có khoảnh khắc nào hồn chợt đi hoang
Trong giấc mơ thấy ta hóa phượng hoàng
Rồi xót xa một sớm mai bừng tỉnh


Giấc mơ nào cũng mang màu lóng lánh
Nhưng than ôi cũng thật quá mỏng manh
Như ánh pha lê của một chiếc bình
Cứa tay người một ngày nao đổ vỡ


Nhận ra cuộc đời không như truyện cổ
Cuộc sống làm gì xuất hiện bà tiên
Theo đuổi làm chi giấc mộng hảo huyền
Tay trắng làm sao đạt thành điều đó ?


Một tòa lâu đài cát vừa sụp đổ
Bao nhiêu mơ ước nay đã tan rồi
Dã tràng xây cát thôi cũng nghẹn lời
Mà nuối tiếc lan dài trên bãi vắng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm