nhớ nhung
Nắng đã rơi dần nơi cuối sông
Bên kia sương khói sắt se lòng
Nhớ ai sao nhớ mờ đôi mắt
Tiếng thở dài khơi chuyện sắc không
Mới đó Tết về em ghé chơi
Rồi đi nhanh quá biệt xa vời
Nhớ sao mà nhớ hơn hơi thở
Khắc khỏai trông chờ mộng gió khơi
Đó thật hay là chỉ mộng mơ
Bóng em hòa quyện khói sương mờ
Vẫy tay ơ nhỉ hồn ngây ngất
Xuân đến xuân đi người ngẩn ngơ
Nghe tiếng buồn khua động nước sông
Ta thả hồn ta xuống cuối giòng
Nếu em vớt được xin em giữ
Ấp ủ hồn ta giữ ấm nồng
Lê Phong Trần
For An Indian Summer Feb 20th, 2007