sông - trăng
Xa xôi cứ ngỡ tình phai
Đâu ngờ sông vẫn miệt mài nhớ thương
Nặng lòng một chút tơ vương
Nên trăng lơ lững nửa đường tương tư
Mơ màng đứng giữa thực hư
Cho nên đôi lứa bây chừ cách xa
Trăng về ngồi ngắm bao la
Sông trôi mê mẫn lơ là thương yêu
Cuộc đời biết có bao nhiêu
Mà em như thể sông chiều ngẩn ngơ
Anh về bỗng hóa nhà thơ
Bao đêm thức trắng thẩn thờ với trăng
Em ơi có biết cho chăng
Nơi anh nỗi nhớ vĩnh hằng riêng em
Tình anh như ánh trăng đêm
Ru con sông chảy êm đềm về xuôi
...................SG .23-3-07