duyên trời
Khác quê không phải bạn đồng liêu
Định mệnh cho ta một dáng kiều
Mới đó nay đà con mấy mặt
Gái, trai đủ cả rạng mày... kiêu
Bờ môi nồng ấm say sóng mắt
Quyến rũ đời anh cạn xác chiều
Bướm cũng hờn ghen, say sắc đẹp
Hoàng hôn ngả bóng, nắng nghiêng xiêu
Ngoại năm mươi lẻ rồi em nhỉ ?
Hai mấy xuân nồng đốm trắng tiêu
Gắn với đời em... anh lượm phúc
Nghĩa tình chồng vợ đắm say yêu
Có lẽ duyên trời se số phận
Em là tất cả một đời yêu
Bên nhau như thể tình nhân ngãi
Chăm bẵm đời anh, cạn cuối chiều
HOA HUYỀN