mưa, nắng đời ông
Nắng như thiêu chết cả đời ông
Cùng trâu cày cấy ở giữa đồng
Nước cạn đồng khô sầu cỏ cháy
Biết tìm đâu ra một dòng sông
Thương Ông mưa nắng chiều dãi dầm
Sống trong ngày tháng buồn lặng câm
Mang sức công lao ra để đổi
Một chén cơm ru đời thăng trầm
Có chợt lần nào Ông khóc không
Tủi thân cho kiếp chính ta lòng
Vì sao nghiệt ngã còn đeo mãi
Xuân tàn hạ đến thế rồi đông
Dòng đời buồn lắm đúng không Ông
Chẳng đẹp tựa như giấc mơ hồng
Hay như gắm lụa mà người vẫn
Bỏ tiền mua lấy đổi công Ông :(
NuocMatMuaThu