bốn mùa nắng mưa
BỐN MÙA NẮNG MƯA
Công viên, ghế đá ngày xưa
Một thời mưa nắng , nắng mưa ta ngồi
Trộm nhìn chín đỏ đôi môi
Thương mùa chim én kết đôi chúng mình
Mười năm ngọn gió vô tình
Hàng cây đứng lặng một mình lặng câm
Đan tay gợn bóng bâng khuâng
Mai sau sỏi đá cũng cần có nhau
Công viên , ghế đá nghiêng sầu
Đôi chim giỡn nắng xa rồi còn đâu ?
Tình xưa, nghĩa cũ ăn sâu
Vì em ta sớm bạc đầu, vì em?
Một thời rón rén trao duyên
Mắt ai ươn ướt chiều nghiêng ngả chiều
Thơ tình bám víu rong rêu
Mấy ai ngồi đọc buồn hiu hắt buồn ?
Công viên, ghế đá ngẫm thương
Đôi ta cuống quýt , quay cuồng bên nhau
Trầu cau bén rễ trầu cau
Đời là điệu nhạc bay vào không gian
Tình yêu sương khói mơ màng
Về thôi, số kiêp bẽ bàng bể dâu !
Ngẩn ngơ em bước qua cầu
Độc hành đếm bước gieo sầu nghìn năm
Ngày 9/7/2025
Thiên Ân ( TP.Hồ Chí Minh)
Bài này đã được xem 34 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|