Poem logo
Poem logo

hành nhân ca

Tác giả: Hà Văn Kỳ
1
Bước chân khua mỏi đường tà
Say say khúc hát cánh là khói bay
Mênh mang trời ngửa bàn tay
Kìa con nhạn trắng nhả đầy khói mơ
Gánh củi bó
Thắt đường tơ
Lạc hoa phi nhứ (Hoa rơi tơ rụng)
Bên bờ bóng sen
Chân dẫy nẩy
Nhịp hờn ghen
Đường đời tơ rụng hương đèn toả bay

2
Thay cành lá
Đổi câu ca,
Tàn sơn thặng thuỷ (Non hoang nước thải)
Hương ngà đá rơi
Chân thoăn thoắt đường đời rong ruổi
Miệng kêu ca thổi những làn mây.
Mây say nằm ngủ đêm ngày
Bên trời cỏ úa hương đầy nẻo mơ
Gió rơi ngã
Mảnh hồng hoa
Mưa bay cửa động nhạt nhoà nắng phơi

3
Gõ một tiếng nghe tim thổn thức
Bức dây tơ cột mảnh chiều trôi
Yên lung hàn thuỷ (Khói trùm nước lạnh)
Nước đổ đầu voi
Bên đàng đá cuội gởi người vó câu
Tiếng rộn ràng thùng khua lúc lắc
Đổ rượu đầy đầy giữa trời mây
Có con vịt nhỏ nằm say
Tay cầm gối mộng khạc đầy máu tươi
Chân đá nhẹ ba sinh hương lửa
Bọc giấy hồng thắt ngọn tơ xanh
Chiều say cắn nửa bàn tay
Bên đồng lăn lộn một bầy quỷ tươi

4
Chim chíp gọi
Tiếng đồng rơi
Quách tửu kỳ phong (gió lay cờ rượu)
Sơn nam địa bắc (núi nam đất bắc)
Vòng tay nghiêng ngả bóng đời
Cây khô lụa héo gió cười lẳng lơ.
Tiếng thuỳ đưa
Ân ái cũ
Dòng sông ngủ bóng chiều rơi
Ai say mà để chân trời héo khô.

5
Đi đi đi ai bước chân đi
Lá khô đạp bể xuân thì,
Tay treo đá nhọn, chân ghì má rơi
Cười khúc khích
Lạc làn hơi
Núi mờ nước chảy
Bên bờ cát trôi
Chăn chít lại lòng sao ôm chặt
Chặt làm sao nửa mảnh tơ bay
Tơ bay một dải mây đào
Vàng cơn chín mộng giả đào hạt rơi

6
Tiếng chân bước
Cầu khe liễu rủ
Gió âm u
Bóng ngũ rừng tre
Thảo huân phong noãn (cỏ thơm gió thoảng)
Nắng đổ mây che,
Thuyền lờ lặng bước rước người cuối sông
Nước rỉ nhẹ lòng nghe quặn thắt
Nắng hồng hồng nóng đỏ bờ vai
Lá lăn ôm giấc mộng dài
Khua tay kiến nhỏ bò hoài đáy sông

7
Chân bước chậm
Dế run run
Vai mang một gánh u buồn
Vương chân đá đổ cánh buồm lãng du.
Lúc lắc rượu
Rượu còn nửa tỉn
Làm sao say gió ngủ bờ khe
Chim bay sợ gió đáy khe
Rắn luồn ngõ trước hương vào ngõ sau
Chận dòng nước bắt bầy cá lội
Cá lặn buồn nhả bụi rêu xanh
Rêu xanh mờ nhạt tình thi
Ôm bầy cá ngủ xuân thì lãng quên

8
Thơ chóc ngóc
Dưới trăng thu
Trăng thu nằm ngủ ban ngày
Bên hàng cỏ úa vết giày dấu xưa
Cây đổ ngã làm cầu bắt lối,
Lối trăng đi qua suối tìm mơ
Mơ chui cánh phượng thẫn thờ
Bên bờ lạc lối khóc đồi thênh thang
Tàn tận kỹ
Vết dầu loang
Dầu loang nửa mảnh hồng hoang
Gác chân nằm ngủ hai hàng mộng rơi

9
Thuỳ dương cất tiếng
Ái ái ân ân
Ân ân ái ái thả dòng nước trôi
Con sâu đỏ lội bờ thoảng thắt
Cười ngả nghiêng giữa bụi lau tre
Lau tre đổ lá vỉa hè,
Sâu nằm thở dốc cánh đè lá rơi
Hoa tích tụ
Ánh trăng phơi
Bước chân gõ nhịp mộng đời lẳng lơ.

10
Gió lồng cát trắng
Trăng vỡ bờ vai
Hương nghiêng một bước trang đài
Sao rơi chân trợt bóng dài cuối sân
Nằm lẳng lặng
Nhìn sầu rơi đổ,
Trách làm chi
Một ánh sao rơi
Sao rơi rớt giữa bàn tay
Tiếng kêu còn lại đêm ngày thở than

11
Phi vân vũ
Ánh thiều quang
Ai say nằm ngủ bên đàng
Áo còn sũng ướt một hàng hoa rơi
Ai nghe hơi thở nằm chơi
Lật hàng đá cuội chân trời ngẩn ngơ
Ca ca hát hát
Cây gỗ lăn lăn
Bầu khua rượu đổ khăn rơi
Kéo trời xuống thấp chôn đời lãng quên

12
Thập dư lý (Mười dặm đường)
Say say tỉnh tỉnh
Tay bước đi chân cũng bước đi
Chim bay nhả khúc đường thi
Lượn vòng núi đỏ ôm ghì máu rơi
Thanh thoát nhẹ
Lòng ai trống rỗng
Không ruột gan không máu tim rơi
Cười say mửa rượu bên đời
Hương rơi lả tả bóng người cuối sông

13
Mạc mạc hương (Hương toả ngát)
Gián mai già liễu (Ngàn mai che liễu)
Cánh tay trần
Khải bóng cây khô
Ve kêu nửa tiếng bên hồ
Lăn vào bầu rượu khật khờ đắm say
Chân đứng dậy
Gió lăn quay
Gánh củi mục
Lá sầu bay
Tay chân nghiêng ngả bóng dày nẻo hoang

14
Đường mở rộng
Gió thênh thang
Ai buôn bán tóc bên đàng ngủ mơ
Chân lủi thủi
Đất cong đá đổ,
Vỗ bàn tay
Kéo mảnh chăn dư
Ai say trải chiếu làm thơ
Nằm ôm mặt ngọc bên hồ đắng cay

15
Rung cây gậy
Lắc bàn tay
Môi khô chân lạnh tháo giày quỷ con
Ngạn bàng đào lý (Đào lý bên bờ)
Cách nửa bàn tay
Nắng nghiêng rủ lá rừng say
Phù dung tan tát đêm ngày quạ kêu
Đi chút nửa đường đời run rẩy
Động hoa tàn nắm giữa bàn tay
Say sưa chăn gối rũ đầy
Bạc dòng lá cuội hương nầy vẫn rơi...



Hà Văn Kỳ

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm