hương tình
Vọng hướng quê nhà gẫm nhớ nhung
Người xưa ngơ ngác nghĩ mông lung
Chia đôi hồn nước đời ngang trái
Kẻ phía chân mây khối lạnh lùng
Nơi đây tha thiết ước triền miên
Sớm tối vắn dài phú vận tiên
Ôm mộng đôi hàng qua ý tưởng
Nghĩ rằng người ấy vẫn bình yên
Mai nầy không gặp có buồn không ?
Màu sắc xuân về lại nhớ mong
Căng thẳng mi sầu, tim héo hắt
Hương tình suối cảm, điệu thương lòng
Mai mốt chiều rơi gợi tím lòng
Hỡi người thương mộng có mơ không?
Hay là chôn liệm tình nhau nhỉ?
Thơ đọng khơi nguồn, lắm kẻ trông.
Đặng Xuân Linh