tủi phận
Ngày xưa theo Mẹ đi Chùa.
Thắp nhang lạy Phật xin mùa bình an.
Bởi xưa , khấn chẳng rỏ ràng.
Bình an thì có , lỡ làng duyên tơ.
Từ con cất bước đến giờ.
Đời con là chỉ bài thơ thật buồn.
Cũng đành kiếp sống bi thương.
Cũng đành phận bạc má hường mà thôi.
"Kiếp sau xin chớ làm người"
Làm cây làm cỏ cho đời thêm xanh.
Hồng Sang