viễn vông
Có lần ta định hái vầng trăng
Mang về quê cũ tặng thi nhân
Nhưng khi trăng khuyết thì bén ngót
Đến lúc trăng tròn, trơn khó mân
Có lần ta định nhốt mây xanh
Làm quà tặng chiếc bóng bên anh
Nhưng gió nhanh hơn lùa mây mất
Cả đời chật vật trốn tìm quanh
Có lần ta định vớt sao khuya
Biếu chàng quân tử chốn xa kia
Nhưng rồi tháng bảy mưa ngâu buốt
Sao buồn trốn lặn ở đâu kìa ??
Có lần ta định thắt sóng khơi
Làm bím tặng anh tiếng ru vời.
Nhưng bờ cát khóc ta thương quá..
Thôi đành ta chịu kiếp đau đời.
Có lần ta muốn trói tim anh
Làm kẻ tù nhân của mộng lành
Nhưng thế gian luôn là dâu bể
Vói tay ôi ngấn lệ tuôn nhanh
LMT