người ta ơi
người ta ơi, bận hoài trang sách vỡ
Ngồi một mình nghe hơi thở dần quen
Không hơn thua cao thấp chổ lấn chen
Học, học mãi bài lọ lem công chúa
Nhớ người ta, nhớ hoài từ muôn thuở
Mơ mùa thu về mở cửa tình hồng
Hoa muôn màu man mác gió thu phong
Chỉ thiếu một nụ hôn nồng lên má
Em bận lắm thu vàng rơi nhiều lá
Quét bơ vơ, hốt sạch hạt bụi trần
Đón anh về từ ngỏ vắng ngoài sân
Mình cùng đọc ôi... bao vần thơ đẹp!
Nhớ người ta mở cửa lòng khép nép
Chờ người ta nên ủ rũ chiều vàng
Biết bao giờ anh danh vọng cao sang
Em thi đổ treo bảng vàng chờ ngỏ
Em chỉ mơ anh phong trần ngọn gió
Về thăm em khi phượng đỏ sân trường
Đơn sơ thôi gót giày chân lữ thứ
Sài Gòn hồng chiều tình tự yêu đương
Lam Hồng Minh