yên nghỉ
Ta đã bước qua rôi bờ bể ái
Những ân tình ta bỏ lại sau lưng
Thôi nhé em , thôi nhé ! Hãy xin đừng
Đừng réo gọi níu đòi chi thêm nữa.
Mùa thu qua , đông về bao lá vữa
Thì đời người nào khác lá thu phai
Xuân đâm chồi , hạ nắng được bao ngày
Rồi lại phải lìa cành bay theo gió.
Ân tình xưa xanh màu như lá cỏ
Rồi héo tàn khi một chớm thu sang
Dù tiếc lòng níu gọi khóc than van
Cũng không thể xanh đời kia trở lại.
Ta giờ đây trống không lòng thư thái
Hồn phiêu du theo từng áng mây bay
Cứ bềnh bồng ngày nối tiếp qua ngày
Tâm lắng đọng , chuyện ngày xưa không nhớ !
Để ta yên , bao giờ ngưng nhịp thở
Nấm mộ buồn ta ước giữa rừng hoang
Nghe chim kêu nghe suối chảy trên ngàn
Cho thanh thảng một linh hồn tục lụy.