ta vẫn chờ
Ta mỏi cánh cưu mang nỗi nhớ
Rớt giữa dòng sông bạc bơ vơ
Như chiếc lá trên làn sóng vỡ
Gọi tên em khắc mối tình hờ
Xuân xanh xao gói hồn tơ rối
Kết vầng mây ủ mộng nghê thường
Nghe lời gió thở hờn trăn trối
Nửa nhánh tương tư ta lạc đường
Em hứng mãi cơn mưa khôn tạnh
Giữa bến đời ta ngóng chờ em
Qua bao mùa tuyết đông sương lạnh
Đong lệ sầu khắc khoải từng đêm
Ta chờ em cuối đường nghiệt ngã
Rượu ân tình chếch choáng bờ môi
Nụ hôn xưa đắng lòng vật vã
Mộng xuân đầu dày nhớ khôn nguôi !