giải thoát
Đôi lúc muốn ngả mình trên một bãi cỏ xanh
Chân chữ ngũ đung đưa lơ đễnh ngắm bầu trời mây trắng nhẹ
Thanh thản bình yên và thấy mình nhỏ bé
Muốn được yêu được hát được vỗ về…
Đôi lúc muốn ngồi mê mải dưới triền đê
Đong cho mắt lấp lánh màu sông nước
Gió lộng hoàng hôn cánh buồm dong phía trước
Để lại mơ vai tựa cánh tay tròn…
Hay bờ cát trắng dài biển lúc chiều hôm
Sóng vỗ nụ hôn cuồng cát nóng
Trong nỗi khát khao trong miền không lặng
Thấy mình trôi trên vạn nỗi êm đềm…
Có bao ước mơ lành không để đặt được tên
Bấy nhiêu lúc tưởng chừng không lối thoát
Muốn gục ngã buông xuôi ngừng khao khát
Lại vô thức đi tìm đâu đó một giấc mơ…
Nhưng giá một lần thôi khi mệt mỏi vô bờ
Khi ước được yêu và tình yêu có thật
Lạy trời! Xin cơn mơ đừng tan mất
Vòng tay nào nương náu một lần thôi…