một góc đời
Nhặt nỗi đau thương điểm góc đời
Đếm từng sợi nhớ để buồn vơi
Nghe hơi sương rụng … ngờ...chân bước
Ngỡ tiếng ai về… chỉ.. lá rơi
Nửa sáng hờn duyên trăng lẻ bóng
Tàn đêm tủi phận lệ đơn côi
Không anh –em trở thành cô phụ
Lặng lẽ cho qua một kiếp người