dòng mắt thu
Dòng Mắt Thu
Phải chăng thu sắc vàng rơi
Đã từng nhuốm ánh mắt người ngày xưa
Dung nhan lá khép gió lùa
Tương tư chín rụng lạnh mùa heo may
Suối nguồn chảy giữa lòng tay
Có chăng hạn định cho đầy mắt yêu
Rồi khi vỡ vạt trời chiều
Dòng mắt thu ấy bao nhiêu cho vừa ?
Quãng Nhẫn