thiên đường tuyệt diệu
Trên đỉnh núi có tình sầu lơ lửng
Bàn chân leo mỏi mệt tháng năm dài
Trong tim hồng còn nỗi nhớ phân hai
Chia em nửa để làm thơ tình ái
Thu đã tới sao em còn nghi ngại
Tấm lòng thu trải rộng khắp sơn khê
Hãy cho nhau bài thơ cũ hẹn thề
Khi gió nhẹ về xuyến xao cây cỏ
Kiếp phù dung như tháng ngày ở trọ
Có gì vui trong những cuộc tình hờ
Hãy cho đời chút mật ngọt vần thơ
Cho phút cuối thấy thiên đường tuyệt diệu