gió tháng tư
Tháng Tư gió lạnh xứ người
Tuyết bay trắng núi mưa rơi đầu nguồn
Cuối trời chim mỏi hoàng hôn
Rã rời đôi cánh nỗi buồn tháng Tư
Cuộc đời ảo ảnh còn dư
Quê hương ảo ảnh bên bờ đại dương
Từ em xa cách đôi đường
Cỏ cây cũng thiếu tình thương nhạt nhòa
Tháng Tư ngày nước non xa
Ba mươi năm tưởng hôm qua tật nguyền
Gió mùa Đông Bắc Thái Nguyên
Đưa sang buốt cả Hoàng Liên núi rừng
Nhìn nhau ánh mắt ngập ngừng
Như quen như lạ lưng chừng nước non
Giữa đường ngựa nản chân bon
Tâm tình như đã soi mòn cố hương
Đìu hiu sương lạnh Tầm Dương
Mắt rưng rưng lệ hồn vương men sầu
Đông Anh