hương vị trần ai
Tơi bời buốt giá lòng đau
Hún cây, rau quế trỗ màu nâu hung
Thương sao sắc biếc lạnh lùng
Vườn chưa vươn đẹp mông lung tiết trời
Lạnh lùng mưa gió không vơi
Chờ ngày ấm áp lòng khơi mộng vàng
Hẹ hành hún lũi âm thầm
Như lòng ẩn giấu soi ngầm mong manh
Tía tô hai mặt tím xanh
Nhớ về quê có hoa chanh thơm lồng
Tần ô mọng ướm hương nồng
Canh chua bỏ chút nước trong chất lành
Rau răm đuôi mắt đa tình
Niềm riêng tự biết một mình đắng cay
Như là thâm tính nồng ngây !
Vắng mùi hương cũ nhớ hoài phương xưa
Trải tim lá dấp ngọt chua
Xa xôi lo mãi lòng chưa trọn đàng
Chia tình nồng ấm dặm ngàn
Người nơi đất khách lúc vàng lúc tươi
Đặng Xuân Linh