tiễn chị ! nguyệt thảo
Cảnh tây ngã bóng tiêu điều
Tin về mới rõ trong chiều bão mưa
Tâm Thơ, kính cẩn xin thưa
Những lời từ tạ tiễn đưa bạn mình
Chị ơi! Cuối ngã vô hình
Cũng mong chị sẽ đăng trình phật môn
Phủi tay dứt nợ keo sơn
Từ đây bỏ xuống thiệt hơn của đời
Tâm Thơ thành kính khấn mời
Mười phương chưa phật trên trời về đây
Đưa hồn về đến cõi tây
Tẩy đi những nỗi nghiệp vay thuở nào
Đến đây dạ bổng nghẹn ngào
Làm sao chót nỡ biệt trào giữa xuân
Cuộc đời dẫu có gian chuân
Cũng đâu vội bỏ thân nhân nữa đường
Bạn bè Chị nhói đoạn trường
Khóc sao cho chọn chuyện thường thế gian
Cũng mong bạn hửu tâm an
Đừng đau đớn sẽ nát tan cõi lòng
Âm dương chót đã đôi dòng
Thôi thì cuốn bỏ tơ lòng ngủ quên
Mong rằng thân thuộc ở bên
Cầu an cầu phúc làm thêm nhẹ nhàng
Khoan thai đến tận thiên đàng
Lãng quên trần thế ngập tràn lụy bi
Khấu đầu tam bái lễ thi
Thắp hương khấn tiễn Người đi về trời
Nguyệt Thảo, cách biệt đây rồi
Duyên trần vỏn vẹn chỉ vài mươi năm!
Vĩnh Biệt Nguyệt Thảo
Tâm Thơ