tiễn chị
Ngày chị đi hoa tuyết rụng buồn
Gió rừng tô lạnh cả chiều sương
Con phố đông gầy trơ nhánh tiếc
Qua đi một kiếp sống vô thường
Khép kín bờ mi khép chuyện đời
Quan tài nửa cánh hở chơi vơi
Cành hoa hồng nở trên tay lạnh
Vừa mới hôm nào nụ bán khai
Chị về nơi ấy thật xa xôi
Ước vọng ngày xưa cũng lặng rồi
Thân xác mai đây thành cát bụi
Hồn hoang không biết có đơn côi?
Nguyên Thanh Hòa