miền hoang
Anh là gã tình nhân của thơ
Cho xác chữ hiện hồn cựa quậy
Em chẳng thể đi tìm
Anh chẳng bao giờ tới
Trời trở cơn
Một miền hoang hú lên tiếng gọi
Anh có thể xoa dịu nỗi đau em
Cũng có thể khiến em đau lần nữa
Xé khoảng tâm can trần trụi
Tâng tâng khúc điệu lạc vần
Có thể yêu thêm biết bao lần
Đầy vơi trong mắt của tình nhân
Quơ một nắm tỉnh say mộng mị
Chao đảo em
Ngàn ngạt hơi người
Về một miền xa
Chỉ khói hương thôi
Hay hương khói bay không thể tới
Không có anh
Không có em
Chỉ những hạt không hình không tiếng nói
Hiện hữu trong mắt em khi nhắm lại
Rủ em về hư vô