có những lúc
Hãy cho tôi kẽ hở của đời
Tôi lọt xuống như vụn giấy nhỏ
Chẳng có gió nào lùa được nữa
Và bụi thời gian khoả lấp đầy
Hãy cho tôi mặt nạ da người
Tôi vênh váo dạo qua khắp phố
Chẳng còn ai nhận ra tôi nữa
Một người đàn bà lẻ loi
Hãy cho tôi và cho một lần thôi
Thêm và bớt những gì cần thêm bớt
Để chẳng có chiều nay nhức buốt
Thế gian này đủ cả chỉ thừa tôi