hương lan
      
      
      
      
        Mỗi độ thu về hoa lan rơi 
Hương thơm bay ngát cả vùng trời 
Mỗi độ thu về trong óc tôi 
Bao nhiêu kỷ niệm lại dâng trào… 
…Tôi nhớ nhà nàng bên phố nhỏ 
Gần song cửa sắt có trồng lan 
Sát tường bể cá vàng khô cạn 
Góc sân một đống lá rơi vàng… 
Nhớ bao đêm, vắng người qua lại 
Nàng vẫn ngồi cặm cụi chấm thi 
Nhớ bao buổi học hè nắng gắt 
Trong cặp nàng mang ổ bánh mỳ… 
Bận bịu suốt năm vì đàn trẻ 
Nàng còn chưa nghĩ đến việc nhà 
Chưa hót đóng lá vàng rơi rụng 
Chưa cho đầy bể cá vàng khô… 
Ôi nhà nàng, bao giờ cũng vậy! 
Tôi đến thăm là thấy hương lan 
Hương lan thơm và cô giáo trẻ 
Hương quyện cùng hương cuối cánh tàn! 
Tôi trở lại nhà nàng, một chiều đầy gió 
Tình cờ như người lạc vào phố nhỏ 
Tôi hót đống lá vàng rơi rụng 
Tôi cho đầy bể cá vàng khô 
Nàng đã đi, nàng đã di xa!… 
Chẳng kịp nhận tình yêu người ấy 
Hương lan thơm, mùa thu thêm nồng cháy 
Cả vùng trời, bát ngát hương lan rơi!… 
                                Hô Bảo Nghĩa