hương vỡ
Hương khuya đêm vắng đường dài
Lãng du trăng quấn hình hài sương lam
Ôi thôi hương vỡ âm thầm
Ngang trời vô nghĩa trầm trầm bình minh
Người xưa số kiếp chiến chinh
Thiên đàng vằng vặc bạc tình ngàn năm
Những dòng tóc trắng xa xăm
Dãi dầu tinh lực khóc thầm mỹ nhân
Tơ hương ngủ giấc mùa xuân
Thơm thơm từ nhộng kén tàn thanh minh
Nhạt phai rồi lại tái sinh
Bây giờ hương ngát uốn mình lê thê
Công danh tiếng gió đường về
Lòng người chín nẫu mê mê hương hồng
Nghẹn ngào hơi thở rượu nồng
Lửa tình duyên giữa non sông phụt nhòa
Cũng may rủi, cũng bao la
Này khuê các vỡ ngọc ngà, vỡ hương!
Hô Bảo Nghĩa