em thay đổi đời ta
      
      
      
      
        Đã từ lâu ngỡ hồn chai đá sỏi 
Thơ vu vơ dăm chữ để tiêu sầu 
Vui gió mây quên chuyện lòng nhân thế 
Mặc dòng đời chẳng cần biết sẽ về đâu . 
Chiều trầm tư một mình bên cốc rượu 
Đêm chờ trăng thơ thẩn hoạ đôi vần 
Đã khép lại cuộc đời vào một góc 
Chuyện ân tình chẳng một chút phân vân. 
Tưởng giấu kín chui sâu vào vỏ ốc 
Quên nhân gian quên cả chính thân mình 
Xa lánh đời quên hẳn chữ ba sinh 
Chút còn lại cho tâm hồn thư thái . 
Em chợt đến làm hồn ta tê dại 
Khoảnh khắc thôi lòng chợt đổi thay nhiều 
Đêm thì thầm khe khẻ gọi tiếng yêu 
Lòng buồn tẻ khi mỗi chiều rơi xuống . 
Thơ vu vơ nhưng lại đầy âm hưởng 
Mang lời thương tiếng nhớ khác xưa rồi 
Lúc vắng người lòng lại thấy đơn côi 
Lòng lại cứ bồi hồi đầy thương nhớ . 
Em thay đổi đời ta từng nhịp thở 
Cả tiếng lòng âm điệu mỗi lời thơ 
Ta thay đổi chính ta còn không tưởng 
Một chữ tình hơn vạn sóng trùng dương .