về sông kôn
Ôm sầu đi rãi lê thê
Chiều nay chẳng biết sao về sông Kôn
Sương dày lấp một cô thôn
Áo ba lớp mặc mà hồn vẫn run
Còn vọng đây tiếng chúc nhau
Cái hôm em khóc lần đầu sang sông
Rào rào gió đuổi trên không
Như xơi bới mộ thương lòng chôn xưa
Sao trời không đổ nặng mưa
May ra ngày ấy em chưa sang bờ
Năm năm ai có đâu ngờ
Lang thang chưa đủ nên giờ vẫn đau
kôn linh