chiều đông viễn xứ
Chiều đông lạc bước nơi Paris phố
Mây dỗi nắng hờn thành giọt mưa tuôn
Gợi lòng nhớ đến một kỷ niệm buồn
Tâm thấy xuyến xao vấn vương tình cũ
Chiều đông khiến chạnh lòng ngưới viễn xứ
Một nỗi ngậm ngùi về quá khứ xa....
Ngọn đèn đường heo hắt ánh nhạt nhoà
Hất chiếc bóng kẻ không nhà xiêu vẹo
Trời viễn xứ dặm nghìn xa vạn nẽo
Biết về đâu...Paris hỡi...đêm nay?
Sương đêm xuống...ta cóng lạnh rồi này
Cần lắm...đôi vòng tay truyền hơi ấm...
Đứng giưã Paris thấy hồn lạ lẫm
Đất chưa quen lại thiếu vắng tình thân
Người đã xa...tìm đâu chút ân cần
Nơi quán nhỏ...café đen...đắng chát...
Sương Anh