hình bóng cũ
Ta trở lại rực phố chiều nắng hạ
Con đường quen nghe bỗng lạ bước chân
Một chút gì xao xuyến đến bâng khuâng
Lòng ngơ ngác khi nhìn người qua vội.
Gốc me già theo tháng năm cằn cỗi
Mái trường xưa giờ cũng khác đi rồi
Trông điêu tàn loang lổ bạc màu vôi
Cỗng đóng kín im lìm mùa hạ chết.
Nắng chiều rơi từng vạt buồn mỏi mệt
Trường vắng tênh đàn sẻ nhỏ nô đùa
Góc sân trường nở tím đóa hoa mua
Cỏ lan dại theo rào sân bao phủ.
Nghe đau nhói nhớ một thời xưa cũ
Mái trường xinh cô bạn nhỏ xinh xinh
Dưới gốc me tình thắm biết bao tình
Tay vuốt tóc ánh mắt nhìn bỡ ngỡ.
Mỗi độ hè xa nhau là nhung nhớ
Giấy học trò mực tím viết tình thơ
Trao cho nhau dò dặn những ước mơ
Nên giữ lấy mối tình thơ êm ái .
Rồi từ đó chẳng bao giờ gặp lại
Đời nổi trôi theo những nhánh sông buồn
Tóc nhuộm màu vai áo bạc phong sương
Nay trở lại nghe nỗi buồn heo hắt.
Tuổi thơ ơi ! một thời ta đánh mất
Nắng sân trường áo trắng tóc người thương
Giờ tìm đâu đời muôn vạn nẽo đường
Hình bóng cũ đã về phương vô định.