gởi gió
Sương pha lành lạnh gió đưa mây
Từ độ người đi biệt chốn này
Cỏ úa hoa tàn sân lá rụng
Tình sầu ý thảm nỗi buồn lay
Canh khuya chuông đổ Hàn San Tự
Dạ nguyệt, Cô Tô bóng héo gầy
Đỗ bến thuyền neo đèn hiu hắt
Nhìn trăng thu rụng chuốc men say
Hương Việt