gởi gió cho em
Chiều mây tím bay về ngang đỉnh núi
Làn hương xưa ai gửi bến thời gian
Mặt trời rơi buông lọn nắng úa vàng
Hồn anh xót như đang vào mùa gặt
Nghe sầu não bủa vây cùng cảnh vật
Lòng không vui lên mắt đẫm u hoài
Trăng khẽ khàng buông ánh sáng nhạt phai
Bờ kỹ niệm ... cho ai ôm nỗi nhớ ...
Miền xưa ấy ta về đêm trăng vỡ
Em nghe không hơi thở bóng sương bay
Còn nhớ không hơi ấm sưởi bàn tay
Em khóc nát cả vai trần anh đó !...
Miền ký ức thoáng hờn như ngọn gió
Đêm lặng buồn mùi cỏ ngọt bay bay
Trong đơn côi sương rơi xuống thật đầy
Thấm hơi lạnh vai gầy đau tàn úa ...
Này khoảng cách là nỗi buồn muôn thủa
Đêm không trăng đêm của bóng ghen hờn
Anh xa em nào biết nói gì hơn
Tình anh gởi gió vờn thơ cánh nhớ...
Sài Gòn 27.03.2017
Bài này đã được xem 1147 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|