tôi...không có gì !
Không có gì ?
...
Ư...chẳng có gì !
Chỉ là dăm hạt...ướt rèm mi
Đủ làm ai đó buồn ngơ ngẩn
Lẩn thẩn, mơ hồ, quên...những khi...
Không có gì đâu...
Thu chết rồi !
Chết từ dạo ấy ở trong tôi
Lá rơi ngập cả con đường cũ
Một thuở bên người...
nay...xa xôi !
Không có gì ư ?
Cũng chẳng sao !
Thơ rơi...
rơi mất tự khi nào.
Một giấc mơ đời hiu hắt quá
Có phải rằng tôi...đang chiêm bao ?
...
Thì đó...
là tôi...không có gì !
Đợi chờ, mong ngóng để mà chi ?
Đành đi nhặt lấy mùa thu chết
Gửi lại cho người...................
......................cho những khi...