tình bỗng xót xa
Một cõi đi về không có nhau
Đông qua, thu lại buốt niềm đau
Xuân thắm không vui, buồn nắng hạ
Bốn mùa tim gọi nhớ xôn xao
Mộng ước chưa tròn nay cách xa
Em đi biền biệt chỉ còn ta
Mây trắng che nghiêng, chiều rớt vội
Bâng khuâng lòng chợt nhớ quê nhà
Những điều chưa nói, thôi không nói
Nỗi niềm sâu kín dẫu khôn nguôi
Hẹn ước bên kia cầu sinh tử
Một lần ly biệt… mấy lần vui
Một cõi đi về tôi với tôi
Hương thu lay động, lá thu rơi
Em vẫn đi ngang từng cơn mộng
Nhìn nhau độ lượng… vết thương đời
Yên Sơn