tự tình bóng thời gian
TỰ TÌNH BÓNG THỜI GIAN
Nửa đời vun vén trái yêu thương
Mái đầu lãng vãng màu khói sương
Ảo ảnh quay cuồng trong đáy mắt
Một thời tiếc rẽ chẳng chung đường
Lượm lặt chuỗi cười đắp nỗi đau
Vọp bẻ đôi chân chẳng đi mau
Quá khứ úa mùa ôm nắng hạ
Chiếc lá lìa cành luống cuống đau
Hạnh phúc giăng tơ nhền nhện sầu
Chim trời xao xác mất dấu nhau
Kẻ Bắc, người Nam ngơ ngác mộng
Ngày xưa ơi vỗ cánh bay cao!
Ngọn gió hoang vu hết xuân thì e
Nuông chiều một thuở bóng sân si
Đá cuội ngu ngơ bên thềm vắng
Mưa nắng bốn mùa khóc chia li
Ảo não đeo mang một giấc mơ
Biển tình khao khát vỗ vô bờ
Vứt áo thời gian vào xó tối
Đâu rồi ôm nhớ mộng bơ vơ
Nửa đời ngoảnh lại triệu xót xa
Ta còn ngụp lặn bóng chiều sa
Vay trả, trả vay mùa yêu rụng
Buông đi dáng nhỏ tuổi ngọc ngà
Ngày 24/7/2025
Thiên Ân ( TP. Hồ Chí Minh )
Bài này đã được xem 10 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|