Poem logo
Poem logo

hình bóng cũ

Tác giả: Nguyễn Gia Linh
Em vẫn nhớ đường xưa lối cũ
Cánh hoa đào trổ nụ đơm hương
Mây chiều như áng tơ vương
Trói lòng hai trẻ trên đường tin yêu
*
Em nào nghĩ mợt chiều giá buốt
Khi Mẹ hiền trói buộc tình em
Bảo rằng khuê nữ sau rèm
Pháo hồng sẽ nổ bên thềm đưa dâu
*
‘Chồng con, đã từ lâu Mẹ chọn
Là con người trước đón sau thưa
Gia đình nề nếp có thừa
Môn đăng hộ đối sẽ vừa lòng nhau’
*
Nghe Mẹ nói lệ trào quanh mắt
Nghĩ về anh lòng thắt ruợt đau
Ngoài trời oanh yến xôn xao
Mà nghe mưa gió rơi vào tâm tư
*
Em cố lặng từ từ năn nỉ
Nhưng Mẹ già chẳng nghĩ cho em
Trăng khuya khuất bóng sau rèm
Đường tơ không trọn nỡi niềm riêng mang
*
Anh uất hận, em càng đau khổ
Thôi kiếp nầy đành lở nợ duyên
Nhìn anh cất bước ngã nghiêng
Em nghe sóng gió về miền trầm luân
*
Còn gì nữa than thân trách phận
Hình ảnh anh giữ tận đáy lòng
‘Những ngày nắng ấm trời trong
Cùng anh ngắm mấy nụ hồng khoe hương’
*
Em cố giữ tình thương năm ấy
Chỉ mong anh tìm thấy niềm tin
Giọt sương trên lá rung rinh
Theo làn gió nhẹ sóng tình vở tan
*
Em vẫn muốn dầu ngàn biến đổi
Dầu cuộc đời thấm gội thương đau
Miển mình còn thấy được nhau
Hương yêu ngày ấy không sao phai mờ


Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 13-01-2000
Cảm tác theo bài : Hình bóng cũ
của Trúc Phương diễn đạt bởi Nữ Ca sĩ Thanh Thúy

Nếu biết tình mình không trọn vẹn
Tiễn người về sắp sẳn thương đau
Ngày mai còn có gặp nhau
Nhớ đừng ngoảnh mặt cúi đầu làm ngơ

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm