trống vắng
Nghe từng hơi thở lẫn vào sương
Cung oán đàn ai vướng đoạn trường
Phải người lữ thứ tha hương
Đêm đông hiu quạnh nhớ thương quê nhà
Nét khuê các đã pha màu tuyết
Vẻ trang đài thẹn nguyệt nhường hoa
Tháng ngày qua lại lại qua
Chẳng còn đâu những ngọc ngà xuân xanh
Không thể bắt biển tình im sóng
Chẳng làm sao hết mộng thôi mơ
Dù cho mây gió hững hờ
Chưa từng bôi xóa ngày xưa nồng nàn
Tổ Quốc đã vạn lần xa cách
Cõi vô thường sắc sắc không không
Cũng đành phím lạnh tơ chùng
Gửi thân xứ lạ não nùng lắm thay