nếu một mai em chết
Nếu một mai em chết nghẹn ngào
Cỏ cây thương xót chắc thì thào
Trần gian một cõi em chưa trọn
Nhà dựng suối vàng lại xá sao ?
Bình minh nhảy múa mang ngày sáng
Sao gió thổi hơi kéo bão sang
Tia nắng mong manh tìm nẻo trốn
U uẩn hoàng hôn vóc liễu tàn
Đường xưa ngày ấy bao nhung nhớ
Lá đã lìa cành ngỡ giấc mơ
Trăng vẫn cười duyên chưa muốn lặn
Em đã rời xa chốn bến thơ
Đoạn trường nhiều nỗi lòng tê tái
Em sẽ một mình lết dấu hài
Bỏ lại sau lưng bao thổn thức
Hành trang nghiệt ngã ngập thiên thai
Con nhạn lạc đàn cánh gãy đau
Em xa nguồn cội biết về đâu
Người thân còn đó em giờ khuất
Còn lại dương trần cảnh nát nhầu
Ngày tháng rồi thì cũng sẽ qua
Riêng em nơi ấy lệ chan hòa
Đêm về em sẽ thầm thì gọi
Tên những người thân để khỏi nhòa
Em sẽ nài xin Chúa xót thương
Cho người ở lại khỏi mây vương
Cho Xuân tươi đẹp hoa hồng thắm
Và nấm mộ em cỏ ngát hương.
Thiên đường trên ấy em trông đợi
Đoàn tụ gia đình sáng tỏa ngời
Bên Mẹ từ bi bao dấu ái
Ngợi ca danh Chúa khắp tầng Trời.
Uyên Phương Minh Nguyệt