một ít ...
Qúa khứ lùi xa ....xa đến vô thường
Ta đuổi bắt ,bóng chập chờn ẩn hiện
Nỗi đau thương hắn sâu đời cô viễn
Vết in mờ quanh khoé mắt quầng thâm
Từng bước lang thang trên ngõ vắng âm thầm ...
Đời tặng cho ta những gì ...? chìa tay đón
Bao khó khăn cùng gian nan ngã nón ...
Cuối đầu chào ...ta ... bất chợt mím chặt môi
Nửa đoạn đường đời đi tìm kiếm niềm vui
Một ít để đau ...một ít thôi để nhớ
Một ít ngây ngô thả vần thơ than thở
Một ít để cười và một ít bổ tìm nhau
Chiếc áo thời gian từ độ ấy bạc màu
Ta mang mùa thu nhuộm sắc vàng óng ánh
Mang tẩm vào đông thấm sâu dần vị lạnh
Khoát lên người ...bầu bạn với ... cô đơn ...
HM