bài thơ chẳng biết đặt tên
Nhớ về quê Mẹ ruột đau
Quốc kêu nức nở tìm nhau ... xứ người
Con Rồng, cháu Việt lệ rơi
Tháng Tư ghi dấu một đời nào quên
Bài thơ chẳng biết đặt tên
Nhớ thương cố quốc lòng mênh mang sầu
Lệ rơi tự hỏi vì đâu ?
Viễn phương mỗi bước mưa ngâu ướt đầm
Nhìn về quê Mẹ xa xăm
Hướng chân trời đó ... khóc thầm Mẹ ơi
Mấy mươi năm, nửa cuộc đời
Sống trong nỗi nhớ ... bên lời thơ rơi
Mơ xanh nơi ấy vùng trời
Bình yên Cha, Mẹ ... con vơi... lắng lòng
Ngược xuôi cũng một dòng sông
Con về khóc giữa đôi vòng tay ôm
jacaranda