khúc tình ca không tên
Có những lúc giật mình tỉnh giấc giữa khuya
Nằm im lặng lắng nghe tiếng rì rào của gió
Xô những chiếc lá khẽ khàng rơi trên lối nhỏ
Ngoài kia...
sương lạnh trắng khung trời
Mưa vô tình mang nỗi nhớ buông rơi
Đọng vào mắt ngẫu nhiên đôi dòng lệ
Đêm không hiểu bởi vì đâu lại thế
Nên chòng chành từng giấc ngủ xanh xao...
Muốn níu lại chút dư âm ngọt ngào
Trên khung nhạc , tôi gõ từng nốt lặng
Khúc tình ca không tên gửi về nơi xa vắng
Cơn gió lùa...
tan loãng giữa đêm sương
Khúc tình ca in đậm vết son buồn
Của một thuở tiếng yêu còn ấp ứ
Và nín bặt .
Để rồi từ quá khứ
Vọng trở về chuỗi tiếc nhớ chưa phai
Tôi biết làm sao ,thời gian dường an bài
Như dấu khắc không gì bôi xóa được
Đêm ngắt ngứ, đến và đi không hề hẹn trước
Giấc ngủ mệt nhừ...
cô lạnh giữa bóng đêm
Có những lúc dặn mình thôi gắng mà quên
Chiếc kim thời gian có bao giờ quay ngược
Vô hình ấp ủ trong tim một lời ước :
" Giá như...! "
Huỳnh Gia
12/04/2009