chiêm nghiệm những nỗi buồn
      
      
      
      
        Có nỗi buồn … mỏng tanh như hạt lệ 
Có nỗi buồn … lớn rộng hơn đại dương 
Cũng đôi khi …lại biến hóa khôn lường 
Cho ta những …“Thú đau thương” rất lạ ! 
Cứ đứng dậy ! sau mỗi lần vấp ngã 
Lại thêm lần … chiêm nghiệm bóng đời ta 
Còn sót gì ? sau thác lũ phong ba
Nỗi buồn như ...cánh buồm qua cơn bão !
Rồi lặng lẽ ăn sâu vào mạch máu
Nỗi buồn loang...tóc đã nhạt phai màu
Mà cuộc đời..cơn gió thoảng qua mau
Ðôi tay mỏi … thèm giơ lên vuốt mặt 
Chợt có lúc …sầu bừng lên cao ngất 
Ðọt sóng buồn …lại óng mượt như tơ 
Cuốn phăng ta dạt mãi những bến bờ 
Niềm đau ấy ! hiển nhiên và rất thật 
Mưa chiều nay từng giọt rơi lất phất 
Nỗi buồn giờ …co rúm vào tim ta 
Hạt long lanh dường như muốn vỡ òa 
Ðành thôi nhé ! ngậm vành môi mím chặt... 
Cuối chân trời cánh chim chiều đã khuất 
Mọng nỗi buồn ...giọt sương vỡ lao xao 
Lũ thùy dương lặng im tiếng rì rào 
Như nghe ngóng … tiếng sầu rơi rất vội …
  
Vi Thông