của một thời !
Em vẫn là Em , Tôi vẫn Tôi!
Ai xuôi bọt nước gặp bèo trôi.
Có nhau trong khỏang mơ hồ ấy.
Ấm áp chưa quen đã lại rồi...!
Những tưởng xuôi dòng chung lối chảy.
Gắng công bám lấy hướng suông xuôi.
Ai hay gợn sóng xua tan tát.
Cướp mất thân thương của một thời!
Chẳng có ngả ba mà phải rẽ.
Giơ tay vói mãi...cũng đành thôi...!
Càng mong càng thấy xa xôi mãi.
Chả lẽ than thân , trách phận người!
Em hãy bình tâm với tháng ngày.
Bọt, bèo chẳng khác vị chua ,cay.
Cứ xem như gió vô tình thổi,
Một thóang hợp tan những áng mây!
Có chợ nào đông , đông _ đông mãi!
Có sông nào thẳng , thẳng _ khôn cùng?!
Bắt nguồn từ khỏang không bằng phẳng,
Khập khểnh từ đầu...khó nỗi chung!!!